Chủ Nhật, 16 tháng 10, 2011

GIAO MÙA

                           Huỳnh Văn Cát


( Tranh minh họa của họa sĩ Thùy Vân - TP Hồ Chí Minh )

                       Gió đông lặng lẽ hiên ngoài,
                       Mưa thu rớt hạt lạnh lùa vào tim,
                       Mịt mù phiêu dạt cánh chim.
                       Thương con hạc trắng đi tìm trời xanh.

                                                                  ( Cuối thu 2011 )

Thứ Năm, 13 tháng 10, 2011

MÒN CON MẮT


                        Huỳnh Văn Cát


                     Trông ai về bắt mòn con mắt.
                     Hạ nắng tàn thu lặng gió heo may,
                     Đông rét mướt mưa phùn thôi lất phất
                     Xuân mai tàn ai mãi cánh chim bay.
                     Mòn con mắt trông chân trời góc biển
                     Áo ai hồng rực rỡ chốn trời mây
                     Mòn con mắt đêm dài theo tiếng nhạn
                     Người hay chim lẻ bạn gọi bầy !?
                     Mòn con mắt.
                                         Rồi mỏi mòn con mắt

                                                                              ( 3. 1980 )

Thứ Sáu, 7 tháng 10, 2011

NGẪM CÂU....


            Huỳnh Văn Cát


                  Một đêm nằm ở Bàu Tây,
                  Ta như sống lại những ngày còn thơ.
                  Cha già mái tóc bạc phơ,
                  Mẹ già lụm cụm mắt mờ chân run
                  Nhiều đêm nhỏ giọt lệ buồn
                  Ngẫm câu uống nước nhớ nguồn lòng đau

                                                                           (10.2009)

Thứ Năm, 6 tháng 10, 2011

CƠN BÃO

                                                Lê Đức Thịnh


                                                      Bão xua mưa vào chân rạ
                            thương bà móm mém
                            sũng ướt nụ cười
                            bã trầu nhem nhuốc.

                           Bão đuổi em vào hiên trú
                           vai tròn e ấp
                           sũng nước đôi mắt
                           áo mỏng phập phồng.

                          Bão đẩy anh vào góc phố
                          giọt mưa rung rẩy
                          sũng nước đôi tay
                          câu thơ thầm thĩ.

                     Bão vắt mưa đến kiệt
                     bão vắt gió đến lặng
                     miếng trầu bà đỏ từ vôi trắng
                     chỉ còn ta vương cơn bão cuối mùa.

                                                                      ( Ngày bão số 4 – tháng 09/2011)

MẾU MÁO TRĂNG THỀ


                                      Huỳnh Văn Cát   
                                                                              
                         Ta phải chuyến đò chìm kêu ú… ớ…
                         Biết ai còn tri kỉ hỡi hồng nhan!
                         Em đứng ở bờ ni hay bờ nớ
                         Cạnh hàng dương, bên bia mộ hoang tàn?
                         Tiếng ú ớ lịm dần theo tiếng sóng
                         Thành tiếng kêu xé ruột của hồng nhan. 
                         Mây ứa máu nhuộm hoàng hôn lai láng,
                         Mảnh trăng thề mếu máo đến chịu tang    
                   
                                                                              4.10.2011

Thứ Tư, 5 tháng 10, 2011

SEN CỨ PHIÊU BỒNG


          Huỳnh Văn Cát

        
                                  
                                   Sen xanh bát ngát đầm lầy
                             Hồng tươi búp nõn đủ đầy sắc hương.
                                  Ao hồ lắm thứ nhiễu nhương,
                             Quặn đau ngó ý, sen vương tơ lòng.
                                  Biển xanh đâu chỗ sen hồng.
                             Nên chi sen cứ phiêu bồng hồ ao.
                                                             
                                                                     5/10/2011

Thứ Ba, 4 tháng 10, 2011

KHOAN DỨT ÁO


                             Huỳnh Văn Cát

                             Dẫu thế nào cũng còn chút…
                             trong nhau
                             Khoan dứt áo… vội vàng chi!
                             vấp té.
                             Yêu - giận - hờn thương luôn xen kẻ
                             Như bốn mùa xuân hạ thu đông.

                             Hạ - tố giông nắng nóng gió nồng,
                             Thu - ấm áp cúc vàng mơn gió nhẹ,
                             Xuân - hoa nở chim ca trời mát mẻ,
                             Đông - lạnh lùng rồi Tết đến xuân sang.

                             Tình tang thương trong cảnh đông tàn
                             Sẽ thắm lại theo mùa xuân đến.
                             Khi bão nổi con thuyền thường rời bến.
                             Nắng hanh về thuyền bến quấn bên nhau.

                                                                          4.10.2011





Thứ Hai, 3 tháng 10, 2011

KHÓC HẬN TÌNH SI


            Huỳnh Văn Cát


Mệt mỏi ra rời toàn thân xác.
Chán chường ngao ngán mộng yêu đương.
Trách ai ghen tức hờn vô cớ
Để tình phút chốc hoá tang thương.
Chắc ai chừ cũng lòng rưng rức,
Xáo trộn tâm can đến chán chường.
Hận ta, dại dột ra tệ bạc
Hận mình hoang phí một mùi hương?
Mắt tròn em khóc hàng mi khép,
Méo miệng ta cười ướt bờ môi.

Áo quan một cổ sắm rồi
Tà dương tắt nắng
Ai người ra đi?
Ai ngồi khóc… hận tình si?

7.10.2011