Thứ Tư, 21 tháng 3, 2012

THƯƠNG VẦNG TRĂNG KHUYẾT

                                                            Huỳnh Văn Cát


                    Trăng thề nguyện Kim- Kiều chưa kịp tròn
                    Theo hai miệng song song lời hẹn ước 
                    Đã rơi xuống bến trầm luân lưu lạc
                    Mười lăm năm cho sông cạn đá mòn

                   Trăng tiễn đưa Kiều- Kì Tâm họ Thúc
                   Xẻ làm đôi gối chiếc-dặm trường
                   Thân nhi nữ tóc tơ lời căn dặn
                   Khách đa tình giục ngựa ghì cương

                  Trăng ta và em một vầng trăng khuyết
                  Mồng mấy trăng hao, hăm mấy trăng gầy
                  Dẫu mười sáu trăng cũng nghiêng chênh chếch
                  Dẫu  ngày rằm trăng cũng khuyết thật sâu

                  Bên kia sông em ôm vầng trăng khuyết
                  Nghĩ về ta  em có thấy trăng tròn ?
                  Bên ni sông ta nhìnvầng trăng khuyết
                  Nghĩ về em thương nhớ dậy trong hồn

                  Ai nỡ xẻ trăng làm đôi như thế!
                  Để hai nửa trăng khuya mãi lặn lội đi tìm.

                  Giao Thủy, một ngày qua

Thứ Hai, 19 tháng 3, 2012

SÂU LẮNG TRONG NHAU

                                 Huỳnh Văn Cát


                               Trời mùa xuân đầy nắng
                               Lá trên cành xôn xao
                               Lòng ta đang thai nghén
                               Một khối tình chiêm bao

                               Núi - sông
                               Trời – đất
                               Biển –bờ
                               Môi kề môi rối rít
                               Hư vô và hiện thực
                               Xích lại gần nhau hơn
                               Theo tiếng lòng thổn thức

                               Tình yêu ta và em
                               Cũng xôn xao theo nắng
                               Nghe bờ môi mặn đắng
                               Hạnh phúc lẫn niềm đau
                               Hư - thực... lắng trong nhau

                                                 Giao Thủy, một ngày xuân

NHÌN SÂU HÓA BƯỚM

      Huỳnh Văn Cát


                       Dân gian bảo rau nào sâu nấy
                       Nhận định nầy chẳng mấy khi sai
                       Sâu voi thân lớn to dài
                       Rau lang, rau muống cúng ngài không hương

                       Cà, đậu phụng đầy cành sâu róm
                       Lũ đục thân rút ruột lúa, ngô
                       Sâu đất độc ác làm sao
                       Ớt con, thuốc lá cắn vào chết ngay

                      No nức trứng chờ ngày hóa bướm
                      Đủ sắc màu cứ chập chờn bay
                      Bướm vàng bướm trắng bướm nâu
                      Bướm đen bướm đỏ đua nhau lượn vòng

                      Vòng lẩn quẩn bướm nào sâu nấy
                      Bướm càng nhiều sâu lại càng đông
                      Sáng nay vác cuốc ra đồng
                      Nhìn sâu hóa bướm chạnh lòng lúa ngô
             
                      Giao Thủy 1980

Thứ Bảy, 10 tháng 3, 2012

TÌM NỬA CỦA MÌNH

Mộc Nhân - Lê Đức Thịnh 


Nửa đời gặp nửa của mình
Nửa như duyên kiếp nửa tình hư không
Nửa phôi pha nửa ngóng trông
Nửa lìa ngó ý, tấc lòng còn mang 

Đi về nửa kiếp lang thang
Cho đời mỏi mệt cho tan vô thường 
Gặp em ở giữa con đường
Mùa xuân lại đến miên trường còn xa

Nửa mình lẩn khuất trong ta
Chưa vào trọn kiếp cũng là chiêm bao
Thiên thai mở lối động đào
Đá vàng có cả hư hao nhặt về

MN - LĐT

Thứ Bảy, 3 tháng 3, 2012

NIỀM TIN MỘT SỰ KIỆN

             Ngô Minh Anh 


             Chương trình bốn của Trung ương
             Lại nghe tiếng gọi quê hương Diên Hồng
             Âm vang Tiên Lãng Hải Phòng
             Tiếng chuông cảnh báo
                                   Chạnh lòng
                                                       Xót xa

             Lòng dân mãi mãi mong chờ
             Khơi trong dòng chảy ước mơ lâu đời
   Đây là cơ hội thế thời
             Chí trung chí hiếu
                                            Người ơi!
                                                              cùng chèo!

             Mênh mông biển rộng trời cao
             Bác Hồ căn dặn biết bao nhiêu lần
             “Đã rằng vì nước vì dân
             Nước dân còn khổ thì thân sướng gì”

             Lí tưởng sống mới đi một nửa
            Nửa đang còn mua bán đổi trao
            Thế cờ uyển chuyển thấp cao
            Kiên trung bất khuất tiến vào Cửa Thiêng

            Hỡi  những ai tham quyền cố vị
            Chủ nghĩa cá nhân ích kỉ tránh xa
            Chương trình bốn của Đảng ta
            Ta tin Đại hội khúc ca khải hoàn

            Thôn Nghĩa Nam, Đại Lộc, Quảng Nam / 3.2.2012
               
            (Tác giả là lão thành cách mạng tại địa phương)

Thứ Sáu, 2 tháng 3, 2012

ĐIỀU GIẢN DỊ

Chỉ tình yêu còn lại / Dù yêu    em một mình

Giản dị như mùa xuân
chồi non thành ngòi bút
chờ câu thơ mở nụ
vàng cả chiều bâng khuâng

giản dị như ngày nắng
giòn giã rơi tiếng ve
thắm cầu vồng bảy sắc
sông trôi cả trời hè

giản dị như mùa thu
em chờ mùa thay lá
anh nhớ một lời ru
vọng từ trong mộng mị

giản dị như mùa đông
nghe những đêm mưa bão
ngày lạnh em khoe áo
sắt se nhớ sao trời

nhìn bốn mùa giản dị
chẳng vướng bận điều chi
tưng bừng hay vật vã
mọi thứ đến và đi

giản dị như cát bụi
mịt mờ cõi phiêu linh
chỉ tình yêu còn lại
dù yêu em
                              một mình.

LĐTtháng ba / 2012