Huỳnh
Văn Cát
Cứ mỗi bận bình minh lên tới
đỉnh
Vừng thái dương vành vạnh tươi hồng
Hoàng
hôn đến ánh tà dương thoi thóp
Con
quạ vàng vẫn tròn trĩnh tựa cái nong
Cứ mỗi bận tuần hoàn kinh
nguyệt
Trăng
theo tình ẩn hiện đầy vơi
Trăng
mùng một lá trai le lói
Màu tinh khôi mắt biếc hé
mi cười
Trăng
mùng hai tươi non hình lá lúa
Dáng ngây thơ thấm đẫm chất liêu
trai
Mồng
ba đến chiếc câu liêm lơ lững
Một
màu vàng như nhắn nhủ cùng ai
Rồi
mùng bốn trăng lưỡi liềm kiều diễm
Màu bâng khuâng gởi mộng bốn phương trời
Gió
thoảng nhẹ mây hồng trôi lơ lửng
Hoa như người môi lại kề môi
Trăng
mùng... mãi chắt chiu hạnh phúc
Tình
đong đầy cho đến độ rằm trăng
Màu
trong sáng lung linh huyền dịu
Để
Kim Kiều đôi miệng song song
Đầy để vơi và tròn rồi để khuyết
Qui luật muôn đời nghiệt ngã lầm than
Đêm ba
mươi, một đêm buồn, trăng khóc
Vũ trụ
chìm trong tăm tối, một màu tang
Giọt
lệ ấy hóa thành viên ngọc bích
Hình
lá trai đẹp nhất trần gian
Và
cứ thế đầy- vơi tròn- khuyết
Tình thủy chung trăng vẫn cứ
tuần hoàn
Giao Thủy - Đêm mùng 8.6.2012 lịch âm