Thứ Tư, 21 tháng 9, 2011

CHÙM THƠ TÌNH NGHĨA


Huỳnh Văn Cát

VÔ ĐỀ
Cuộc đời trần thế bao lâu?
Dài chăng bất quá bạc đầu trăm năm!
Trọn tình vẹn nghĩa ngồi nằm
Còn như đừng nói trăng rằm trong mây

TÌNH
Tình là tận đáy con tim
Nếu tình trọn vẹn tự tìm tới nhau
Đời mà, lắm chuyện…! khổ đau
Chút tình bằng hữu ta say tâm tình
TIỀN
Tiền tài ở chốn trần gian
Ít nhiều cũng ở ngân hàng mà ra
Tiền nhiều - bạc nghĩa
xót xa.
Tiền ít
tình nghĩa nở hoa bốn mùa
YÊU
Yêu là chết
Cũng đã
Yêu ...
Yêu là chết …
Sướng …
Ít
Nhiều
Trong nhau
Chữ YÊU lắm sắc nhiều màu
Con mắt cửa sổ … nhìn nhau thấy liền
GIẬN
Giận đời. Lắm đứa gian tham
Giận tím tái mặt.
Biết làm sao đây?
Giận MÌNH tay nắm bàn tay.
Giận ta
Như rứa
Ngất ngây trong hồn
HỜN GHEN
Hờn ghen là chuyện thường tình.
Hoạn Thư đức hạnh.
Thúc Sinh sợ Bà.
Thuý Kiều nhan sắc tài hoa
Khổ đau nghiệp chướng, nhưng mà thiện tâm
Thúc Sinh thi tửu kì cầm
Trăng thanh đề bút
Cũng tầm thư hương.
HỜN GIẬN
Yêu thương thấu cõi tâm linh
Cho nên hờn giận.
Thường tình đó thôi.
Hờn đi ! Giận nữa ! Liên hồi
Đến khi hết giận, máu nhồi cơ tim.
GHÉT
“Ghét đời Kiệt Trụ mê dâm”
Ghét cay, ghét đắng…
Ai lầm đứa gian
Ghét thương, thương ghét đường hoàng
Yêu đời mới ghét mấy thằng gian manh.
HẬN
Tình thù rực lửa con tim
Yêu – thù, thương – hận, nổi – chìm nhiêu khê
Mai sau một cõi đi về
Nếu cùng hạt bụi,
Cận kề bên nhau.
TỪ VÔ TẬN?
Tận miên vô tận tâm linh
Tự nhiên ta cảm thấy mình bơ vơ
Mù tăm cát bụi nguyên sơ
Trần gian dong ruổi đợi chờ thăng hoa
Em là ai hay là ta
Từ trong vỡ vụn mù loà hồng hoang ?
Huỳnh Cát - tháng 9 / năm 2011

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét