Thứ Ba, 4 tháng 10, 2011

KHOAN DỨT ÁO


                             Huỳnh Văn Cát

                             Dẫu thế nào cũng còn chút…
                             trong nhau
                             Khoan dứt áo… vội vàng chi!
                             vấp té.
                             Yêu - giận - hờn thương luôn xen kẻ
                             Như bốn mùa xuân hạ thu đông.

                             Hạ - tố giông nắng nóng gió nồng,
                             Thu - ấm áp cúc vàng mơn gió nhẹ,
                             Xuân - hoa nở chim ca trời mát mẻ,
                             Đông - lạnh lùng rồi Tết đến xuân sang.

                             Tình tang thương trong cảnh đông tàn
                             Sẽ thắm lại theo mùa xuân đến.
                             Khi bão nổi con thuyền thường rời bến.
                             Nắng hanh về thuyền bến quấn bên nhau.

                                                                          4.10.2011





Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét