Huỳnh
Văn Cát
(Quí tặng những tâm hồn đồng điệu)
Người từ
hạt bụi sinh ra
Ta là bụi cát trong sa mạc đời,
Phù sinh
trọn kiếp rong chơi
Phiêu bồng tận
cõi mây trời thiên thai.
Ta là mình
chẳng là ai
Mai sau hóa kiếp
trùng lai muôn vàn
Tiếc hoài
cười khóc trần gian
Kiếp người trọn vẹn lang thang
Dễ mà...!?
Dù ai kí ức nhạt nhòa
Riêng ta đến thác vẫn là còn nhau
Tình yêu lắm
sắc nhiều màu
Tình đời sớm nắng chiều mau mưa rồi
Thói đời bạc trắng như vôi
Tình người xanh thắm núi đồi biển sâu
Hoàng hôn tuổi, chỉ mưu cầu
Bằng an- khí tiết là câu vĩnh hằng.
Giao
thủy 14.7.2005
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét