1. TÁI CHÍN và TÁI GIÁ
Một chị hàng phở góa chồng,
vẫn đương xuân sắc.
Nhờ có duyên bán hàng, phở
lại ngon nên lúc nào quán cũng đông khách. Trong đám khách, có một bác văn nghệ
say đắm chị. Bác ấy sáng nào cũng ghé quán ăn phở để được ngắm chị, và rồi ngỏ
lời cưới chị.
Chị hàng phở cam phận giữa
đường đứt gánh, quyết thờ chồng nuôi con. Nhưng bác kia không buông tha. Một
tối, chị hàng phở mời người khách kia đến nhà chơi và đưa ra vế đối, hẹn rằng
nếu đối được thì chị sẽ ...
Vế đối rằng:
NẠC - MỠ nữa
mà chi! Em nghĩ CHÍN rồi! Đừng nói em câu TÁI - GIÁ.
Bác kia choáng quá! Tự mày mò đối lại mà không được.
2. ĂN CHO ÍCH VÀO THÂN
Có hai vợ
chồng thầy ký nuôi một thằng ở, ngày nào cũng để nó ăn cơm nguội. Thằng ở tinh
quái, nghĩ ra một kế xỏ chủ nhà. Một hôm cô ký đang ngồi ở đằng sau, thằng ở
nói rằng: “Mình ở nhà này mới một tháng, chỉ ăn cơm nguội mà con c. to như thế
này”.
Cô ký nghe
thấy, cứ lẳng lặng đi ra. Từ đấy, bữa nào cũng bắt chồng ăn cơm nguội, cơm sốt
thì cho thằng ở ăn. Chồng lấy làm lạ, hỏi mãi, vợ không nói.
Sau tức quá,
nói to lên rằng: “Tại làm sao mà cứ bắt người ta ăn cơm nguội mãi thế”. Vợ bất
đắc dĩ nói rằng: “Ăn cho ích vào thân, chứ tại làm sao mà căn vặn mãi”.
3. TẰM ANH ĐÃ
ĐÓI CHƯA
Một phú ông có
hai con gái xinh lắm. Một hôm thành gia thất chị, bố sai em đi xem người nào
may khéo, để may nhiều quần áo lịch sự, mà may trong ba hôm xong. Cô ta đi đến
một người bảo như thế.
Người thợ thấy
cô ta xinh, muốn chim.
Khi cô ả đến
giục thì anh ta ngẩn mặt ra, không nói đến sự may. Cô ta hỏi rằng: “Sao anh
ngẩn mặt thế”. Anh ta nói rằng: “Bây giờ tôi có việc cần, chưa có thể may
được”. Cô ta hỏi rằng: “Việc gì”. Anh ta nói rằng: “Bây giờ con tằm tôi nó đói,
phải cho nó ăn bồ hôi người mới no được”. Cô ta hỏi: “Thế ăn bồ hôi tôi có được
không?”.
Anh ta nói
rằng: “Tốt quá”, rồi dắt cô ta vào phòng ...
Cô ta về nhà,
một phút sau lại đến hỏi rằng: “Tằm anh đã đói chưa?”.
(Theo truyện cười dân gian)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét