Giản dị như mùa xuân
chồi non thành ngòi bút
chờ câu thơ mở nụ
vàng cả chiều bâng khuâng
giản dị như ngày nắng
giòn giã rơi tiếng ve
thắm cầu vồng bảy sắc
sông trôi cả trời hè
giản dị như mùa thu
em chờ mùa thay lá
anh nhớ một lời ru
vọng từ trong mộng mị
giản dị như mùa đông
nghe những đêm mưa bão
ngày lạnh em khoe áo
sắt se nhớ sao trời
nhìn bốn mùa giản dị
chẳng vướng bận điều chi
tưng bừng hay vật vã
mọi thứ đến và đi
giản dị như cát bụi
mịt mờ cõi phiêu linh
chỉ tình yêu còn lại
dù yêu em
một mình.
LĐT – tháng ba / 2012
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét