Huỳnh Văn Cát
Trời mùa xuân đầy nắng
Lá trên cành xôn xao
Lòng ta đang thai nghén
Một khối tình chiêm bao
Núi - sông
Trời – đất
Biển –bờ
Môi kề môi rối rít
Hư vô và hiện thực
Xích lại gần nhau hơn
Theo tiếng lòng thổn thức
Tình yêu ta và em
Cũng xôn xao theo nắng
Nghe bờ môi mặn đắng
Hạnh phúc lẫn niềm đau
Hư - thực... lắng trong nhau
Giao Thủy, một ngày xuân
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét