Thứ Tư, 21 tháng 3, 2012

THƯƠNG VẦNG TRĂNG KHUYẾT

                                                            Huỳnh Văn Cát


                    Trăng thề nguyện Kim- Kiều chưa kịp tròn
                    Theo hai miệng song song lời hẹn ước 
                    Đã rơi xuống bến trầm luân lưu lạc
                    Mười lăm năm cho sông cạn đá mòn

                   Trăng tiễn đưa Kiều- Kì Tâm họ Thúc
                   Xẻ làm đôi gối chiếc-dặm trường
                   Thân nhi nữ tóc tơ lời căn dặn
                   Khách đa tình giục ngựa ghì cương

                  Trăng ta và em một vầng trăng khuyết
                  Mồng mấy trăng hao, hăm mấy trăng gầy
                  Dẫu mười sáu trăng cũng nghiêng chênh chếch
                  Dẫu  ngày rằm trăng cũng khuyết thật sâu

                  Bên kia sông em ôm vầng trăng khuyết
                  Nghĩ về ta  em có thấy trăng tròn ?
                  Bên ni sông ta nhìnvầng trăng khuyết
                  Nghĩ về em thương nhớ dậy trong hồn

                  Ai nỡ xẻ trăng làm đôi như thế!
                  Để hai nửa trăng khuya mãi lặn lội đi tìm.

                  Giao Thủy, một ngày qua

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét