Quen
dần với cảnh về hưu
Sáng
thì ngủ nướng chiều vui tại nhà
Bữa
cơm đạm bạc chan hòa
Bóng bàn,cờ tướng cũng là niềm vui
Khi
nàng thơ ghé thăm chơi
Cũng bằng cũng trắc đôi lời
vào ra.
Anh
em bè bạn gần xa
Mời
nhau chén rượu cốc trà mà vui
Ai
rồi cũng đến thế thôi
Hết
quan rồi lại đến hồi về dân
Đời
quan chỉ có một lần
Nhưng
còn vạn đợi là dân ấy mà
Cái gì rồi cũng phôi pha
Còn chăng là chút tình ta với
đời.
Đại
Lộc - một chiều xuân
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét