Thứ Sáu, 4 tháng 5, 2012

NHÌN

Huỳnh Văn Cát (tặng anh em bạn bè)


Trời sinh cho con người đôi mắt để mà nhìn ... mà ngắm ...
Ngắm vẻ đẹp uyên nguyên thời hồng hoang:

“Rõ ràng trong ngọc trắng ngà                                                                                                                                                 Dầy dầy sẵn đúc một tòa thiên nhiên”
                                    (Truyện Kiều – Nguyễn Du)
Nhìn đời, nhìn sâu vô đôi mắt. Mắt trắng dã, môi thâm xì, da thiết bi. Thằng đàn ông có mắt, có môi, có da như rứa là thằng nham hiểm, ngu si và láu cá.

Nhìn những người bạn của anh, tôi biết anh thuộc loại nào.
Nhìn đám cận thần, tôi biết nhà vua như thế nào.
Nhìn tôi trung, thấy vua hiền.
Nhìn bề tôi gian manh giảo hoạt, biết người ngồi trên ngôi cao chín bệ  là hôn quân.

                    “Rau nào, sâu nấy,
                 cha mẹ nịnh thần, con mấy trung lương”.

                          Bạn nào, bè nấy
                          Cha nào, con nấy.
                          Quân nào, thần nấy.

Cứ nhìn sâu vào cuộc đời trăm năm:

          Gieo nhân, gặt quả.
          Gieo gió, gặt bão.


Bởi vì:

     “Thiện ác đáo đầu chung hữu báo
    Cao phi viễn tẩu giả nan tàng”.

                                            Giao Thủy - rằm tháng Tư / Nhâm Thìn

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét