Chủ Nhật, 18 tháng 11, 2012

TẬN CÕI PHIÊU BỒNG


                                         Huỳnh Văn Cát


                       
           Ta từ đâu về đây, Trần gian, ai biết!
           Chỉ biết ta là một thằng Người
           Cũng có khi ta một Con người
           Con hay Người
                          mấy phần trăm ai biết
           Ta thật là Ta ở cõi vĩnh hằng

           Đời muôn mặt, và vô vàn dối trá
           Hợm hĩnh đời một bè lũ nhố nhăng
           Kệ thây nó
           Mình vui say tới bến
           Chén tâm tình nồng ấm hơi men

           Đời thầy giáo 35 năm cống hiến
           Góp công lao đào tạo nhân tài
           Một giot nước trong đại dương biển cả
          Cũng tự hào có một ngày vui

          Ngày nhà giáo trong men tình túy lúy
          Với học trò, với đồng nghiệp anh em
          Là thầy giáo, ta toàn tâm toàn ý                                                                                                                                                                                            Lấy chữ nhân để giáo huấn học trò
          Và chữ lễ các em ơi chú ý
          Chữ Nghĩa tình để tận cõi trăm năm
          Muốn thắng thua phải dùng chữ Trí
          Chữ Tín mà không, bất lập thành  Người
                               
          Chừ ta tận cõi phiêu bồng
          Bể xanh không chỗ sen hồng bồng phiêu
          Ao hồ bùn nhớp rong rêu
        Hồng liên, liên bạch bồng phiêu phiêu bồng

                                               Giao Thủy 17/11/2012








Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét