Chủ Nhật, 15 tháng 4, 2012

ĐỐT DÙ CÒN GÌ ?

   Huỳnh Văn Cát (ghi lại theo lời kể của một người bạn)    


                                                                                                                           
          Có một đôi bạn thân tuổi trạc ngoại ngũ tuần đang khề khà bên li rượu trong một quán nhỏ ven đường. Khi đã ngà ngà say, họ cảm thấy thân thiết nhau hơn dù giữa hai người có một hố sâu ngăn cách: kẻ làm cán bộ cấp huyện, người làm thường dân. Họ ôn lại những kỉ niệm thời thơ ấu. Họ nhắc lại trận lụt bất quá năm nhâm thìn, trận lụt làm trốc gốc cây đa ở miếu Thần Hoàng và lở đi nửa làng của họ. ..

      Khi rượu sắp tàn, anh cán bộ mắt lươn đứng dậy rút ví một cách hào phóng, gọi cô chủ quán trả tiền. Anh nông dân cằm vuông giang hai tay cản lại, nói: “Đi ăn nhà hàng ở thị trấn hoặc thành phố thì ông lo. Ngồi ở quán cóc uống rượu gạo bên đường, thì ông để tôi lo”. Hai người cứ giành nhau một cách thực lòng và không ai chịu nhường ai.

     Thấy vậy cô chủ quán bèn đứng ra làm trung gian hòa giải. Cô mở một nụ cười rất tươi:
    -Em ra mỗi người một câu đố, ai trả lời sai thì người đó trả tiền.
     Cả hai gật đầu đồng ý.
     Tay nâng chiếc nón cời của người nông dân, miệng hỏi:
- Nếu tôi châm lửa đốt nón này thì anh còn lại cái gì?
- Còn lại nắm tro - Anh nông dân trả lời một cách từ tốn.
 Cô chủ quán gật đầu.
      Cầm cái dù của anh cán bộ, cô hỏi:
-         Nếu tôi châm lửa đốt dù thì anh còn gì?
-         Đốt nón anh ấy còn tro, thì đốt dù tôi còn bộ kèo và cán -  Anh ta nói một cách tự tin.
     Cô chủ quán nhìn thẳng vào cái đầu chủ nhân của chiếc dù,nói nghiêm túc:
       - Thưa ông, nếu bị đốt dù, thì ông chỉ còn lại hai thứ: đù và dốt mà thôi.

     Người thua cuộc móc ví trả tiền, nhưng không còn khí thế như lần trước nữa. Đôi bạn bắt tay nhau từ biệt ra về.
                                
                     Quê nhà 14.4.2012

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét